Nguyệt Dạ - Cộng đồng Teen Việt

Bạn muốn thử cảm giác sống trong thời Chiến quốc loạn lạc? Hãy đến với Nguyệt Dạ và để lại những kỷ niệm đẹp!


You are not connected. Please login or register

Sao mẹ không phải là phụ nữ? - Dương Hà

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down  Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Nguyệt

Nguyệt
Admin
Admin
Tác giả: Dương Hà
Thể loại: Tản văn
Nguồn: NguyetDa.forumvi.com (sưu tầm)
Tình trạng: Hoàn.



Được sửa bởi Aiko Gwatan ngày Tue Feb 13, 2018 8:20 pm; sửa lần 1.

https://nguyetdasongtu.forumvi.com

Nguyệt

Nguyệt
Admin
Admin
Sao mẹ không phải là phụ nữ?

Để con được ngủ trong vòng tay mềm mại, êm ái, được nghe lời hát ru bằng âm sắc trong trẻo và cao vút của một người phụ nữ, chứ không phải là một bài hát ru bằng giọng trầm đặc, khàn và đứt quãng bởi những tiếng nấc. Để con không tủi thân khi người ta nói rằng người mẹ yêu thương con vì người con là phần máu thịt mà người mẹ đã mang nặng đẻ đau, vì người con là bằng chứng kết tinh tình yêu của cha và mẹ.

Sao mẹ không phải là phụ nữ?

Để con có thể viết bài văn tả về mẹ như bao người bạn khác viết, bằng những mỹ từ xinh đẹp nhất. Rằng mẹ có đôi mắt bồ câu, chiếc mũi dọc dừa, đôi môi trái tim hay mái tóc dài mềm mại. Để cô giáo không cho con một điểm 0 thật tròn với lời phê “Lạc đề. Đề bài bảo em tả mẹ chứ không phải tả bố”. Để khi mẹ đọc được bài văn con giấu trong tập, mẹ không phải đau lòng mà khóc đỏ hoe mắt.

Sao mẹ không phải là phụ nữ?

Để đám bạn học không chọc con là đồ con nuôi, đồ bê-đê, đồ không có mẹ… và biết bao nhiêu từ ngữ độc địa mà chúng có thể nghĩ ra để ném vào con. Để cả lớp không quay lại nhìn con và cười khinh bỉ khi cô giáo Sinh học bảo rằng chỉ có phụ nữ mới có thể mang thai và sinh nở, còn đàn ông thì không. Để mỗi khi mẹ chở con đến trường, mỗi khi mẹ đón con về nhà, đám bạn học không nhìn con như nhìn một dị nhân đáng ghê tởm mỗi khi con cất tiếng gọi “Mẹ!”

Sao mẹ không phải là phụ nữ?

Để gia đình mình không bị xa lánh, kỳ thị. Để con không bị nghỉ chơi, bị các bạn tẩy chay, bị mọi người soi mói. Để từ bé đến lớn, mọi người không hỏi con rằng con là con nuôi hay là con riêng của bố? Hay hỏi con ở với hai người bố thấy như thế nào? Hay hỏi con rằng có thấy thiếu thốn tình thương của một người mẹ hay không?

Nhưng thôi mẹ ơi đừng buồn nữa…

Người ta mang nặng đẻ đau nên người ta thương con của họ. Mẹ không mang nặng đẻ đau nhưng mẹ vẫn yêu con với tình mẫu tử thiêng liêng chẳng kém gì những người mẹ khác. Mẹ không ôm con bằng những cánh tay mềm mại nhưng vòng tay của mẹ vẫn dịu dàng quá đỗi. Nằm trong vòng tay của mẹ, con cảm thấy bình yên và an toàn, con cảm thấy được sự yêu thương và che chở. Con muốn nghe hát ru, mẹ lén tập nghe tập hát cả ngày. Con biết! Mẹ ôm con và cố hát theo giọng cao của cô ca sĩ, rồi khi không hát được, mẹ vẫn cố khi nấc lên từng chặp theo từng dòng nước mắt. Con biết! Con sẽ không đòi nghe hát ru nữa đâu, vì giọng mẹ ấm và dịu dàng là lời ru êm ả nhất mà con từng biết.

Mẹ ơi xin mẹ cũng đừng khóc…

Mẹ của các bạn con đẹp lắm, như một cô tiên. Nhưng mà mẹ của bạn nào cũng như bạn nào thôi, vì các bạn đều tả như nhau cả. Có bao nhiêu từ hay đẹp để tả về một người phụ nữ, người ta hết dùng để tả cô giáo thì lại dùng để tả người mẹ. Còn mẹ của con là đặc biệt nhất. Cô giáo chẳng hiểu được dù mẹ không có mắt bồ câu, mũi dọc dừa, mái tóc dài nhưng mẹ thương con chẳng kém những người mẹ khác thương con họ, nhưng con hiểu và thương mẹ nhiều lắm. Nên mẹ ơi đừng khóc!

Mẹ ơi đừng chạnh lòng…

Mỗi khi mẹ chở con đến lớp, con vẫn vẫy tay: “Bái bai mẹ!” Mỗi khi mẹ đón con về nhà, từ xa con vẫn gọi mẹ: “Mẹ ơi!” Dẫu sau đó bạn bè lại phá ra cười sằng sặc, dẫu cho ngày hôm sau chúng lại vây quanh con và trêu chọc, dẫu xung quanh bao phụ huynh quay đầu lại nhìn, nhưng con vẫn sẽ không ngừng gọi mẹ. Con chỉ nặng lòng vì mắt mẹ nhòa đi khi nghe những lời đám bạn con trêu chọc. Có hề chi. Con không buồn. Mẹ cũng đừng chạnh lòng, mẹ nhé!

Mẹ ơi, con cảm ơn mẹ!

Con đã nghe câu chuyện bố kể cho con, về cách mà con trở thành con của bố và mẹ. Khi một cặp vợ chồng muốn có con, họ sẽ cầu nguyện và cò sẽ mang đứa trẻ đến. Có vẻ con cò mang con đi đã làm rơi con ở thùng rác. Hoặc là nó cố ý làm thế để con gặp được mẹ, để cho con được làm con của bố mẹ. Nếu như mẹ không đưa con về, mà mặc kệ con như bao người dưng khác, con cũng chẳng thể sống tiếp, chứ đừng nói là làm “con nuôi”. Bố và mẹ không đăng ký kết hôn, cũng không nhận được một lời chúc phúc nào từ gia đình hay cha sứ, nhưng bố và mẹ là cặp vợ chồng hạnh phúc nhất con từng thấy. Con chỉ là con nuôi, nhưng con hạnh phúc vì bố mẹ là người yêu thương con nhất trên thế giới này.

Mẹ ơi, con thương mẹ nhiều lắm!

Năm nay con mười bốn tuổi, con vẫn hạnh phúc với cuộc sống của mình, chỉ trừ một nỗi niềm: sao mẹ không được làm phụ nữ, để mẹ không phải buồn, phải khóc nữa, mẹ ơi…

https://nguyetdasongtu.forumvi.com

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang  Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết